18. Satipatthanabhavana là gì ?.
Bạn đã
vượt qua bước thứ nhất chưa ? Bạn đã thuần thục với những điều được hướng dẫn
căn bản trong bước thứ nhất chưa ? Hãy thành thực với chính mình. Nếu chưa, thì
Bạn hãy tạm ngưng tại đây và tiếp tục hành trì bước thứ nhất cho thực thuần
thục. Thà chậm một vài ngày, vài tháng nhưng kết quả sẽ chắc chắn bảo đảm cho
bạn. Nếu không làm như thế thì Bạn sẽ rối và rơi rụng giữa đường. Ham học nhưng
không ham hành trì cũng là một pháp bất thiện đó, Bạn có nhận ra cái Tâm của
Bạn không ?
Bây giờ
những bạn đã thuần thục với bước thứ nhất, xin mời thực hành tiếp bước thứ hai.
Satipatthanabhavana là sự nhận biết, chú tâm quán xét về sự SANH và DIỆT của
đối tượng hay đề mục. Bhavana là gì ? Nó có nghiã là liên tục phát triển. Bạn
luôn phải chú tâm khi một pháp sinh hay diệt. Nắm bắt được ngay lập tức Khi Nào pháp Sinh và Khi Nào pháp đó diệt. Khó lắm các Bạn
ạ. Phải thiện xảo thuần thục mới làm nổi. Thông thường, có khi Bạn dù thuần
thục vẫn chỉ nắm bắt nhận diện được sự Sinh ra của Pháp (ngũ uẩn), bao gồm 5
cái Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức. Nhưng Bạn sẽ không nhận ra sự Diệt của chính
pháp đó cho tới khi nó biến mất đã lâu. Hoặc ngược lại. Hiếm có những vị thuần
thục có khả năng nhận biết cả hai cái Sinh và Diệt của Pháp. Ngay cả những vị đã
chứng sotapanna cũng chỉ có khả năng nhận biết hoặc Sinh hoặc Diệt (nhưng không
cả hai) của pháp.
Nào, ôn
bài lại một chút nhé. Khi Bạn có khả năng nhận diện sự xuất hiện (Sinh) của một
Pháp thì đó là satipatthana. Chỉ khi nào Bạn có khả năng thiện xảo nhận biết rõ
sự Sinh và Diệt của một pháp thì đó mới là satipatthanabhavana.
Bạn cần
phải nhận ra cả hai Sinh và Diệt của Danh (Tâm nama) và Sắc (Thể rupa). Khi Bạn
nhận biết rõ ràng (Seeing and Knowing) đối tượng hay đề mục thì đó mới là
satipatthanabhavana. Năm yếu tố trong Bát Chánh Đạo sẽ cùng lúc hoạt động khi
Bạn thuần thục hành trì satipatthanabhavana. Chánh Kiến, Chánh Tư Duy, Chánh
Niệm, Chánh Tinh Tấn và Chánh Định cùng một lúc hợp lực bổ túc và tăng cường
năng lực quán chiếu satipatthana của Bạn. Năm cái này hoạt động cùng một lúc,
không có cái nào trước hay cái nào sau. Bạn thực hành đúng rồi Bạn sẽ nhận ra
như thế. (Cẩn thận, không có kinh nào nói như thế nhé.).
Giai
đoạn cuối cùng của satipatthanabhavana là gì ? Đó chính là lúc mà Bạn rơi vào
trạng thái tịch tĩnh của tâm thức; chấm dứt hẳn sự Sinh và Diệt của các pháp.
Không còn một khái niệm và hoạt động của Tâm về Sanh và Diệt nữa. Lúc đó, Tuệ
Lực của Bát Chánh Đạo hoàn tất vai trò của nó. Chính vào lúc đó, lúc giây phút
ngắn ngủi như ánh chớp đó, sự chú tâm quán sát chấm dứt, và hoàn toàn tĩnh
lặng. Bạn vẫn nhận biết nhưng không còn cần chú tâm bất cứ cái gì nữa, vì các
pháp đã hiện ra rõ ràng trước Bạn.
Nào, chúng
ta cùng ghi nhớ có 3 giai đoạn. Thứ nhất, satipatthana ghi nhận và biết đối
tượng hay đề mục. Đó chỉ là tỉnh giác ghi nhận. Thấy và Biết đối tượng. Thứ
hai, satipatthanabhavana là ghi nhận sự Sanh Diệt của đối tượng hay đề mục.
Thấy và Biết sự hiện hữu và biến mất của đối tượng (ngũ uẩn). Thứ ba, sự chấm
dứt của sự ghi nhận và Bạn hoàn toàn tĩnh lặng. Thấy và Biết rất rõ nhưng không
cần nỗ lực và vẫn tiếp tục ghi nhận rõ ràng. Cảnh giới này gần giống Niết Bàn.
Nhưng khuyên Bạn chớ có ngưng tại đây nhé.
"samudayadhamma
nupassiva cittasmimviharati vayadhammaupassiva cittasmim viharati"
Cũng áp
dụng như thế cho các Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức. Khi Bạn không còn cần nỗ lực
quán xét mà vẫn tỉnh giác nhận biết rõ tính chất sinh diệt của các pháp dù là
một cái hay vài cái cùng một lúc, thì lúc đó Bạn sẽ không còn thấy sự Sinh Diệt
của Pháp nữa. Bạn sẽ nhận ra các Pháp Tự Nhiên như thế. Tuệ Giác phát sinh và
thể nghiệm ngay trong một sát na cái Niết Bàn.
Khi mà
ba cái (chánh ngữ, chánh mạng, chánh nghiệp) trong Bát Chánh Đạo do Bạn nghiêm
trì giới thành tựu cộng với năm cái (chánh kiến, chánh tư duy, chánh tinh tấn,
chánh niệm, chánh định) do sự hành trì Thiền Tuệ vipassana cộng hưởng và thành
tựu Bát Thánh Đạo, đó chính là satipatthanabhavanagaminipatipada; công phu
thiền tuệ vipassana đã được viên mãn. Và kết quả là Bạn sẽ thể nhập và hưởng
được kinh nghiệm của Niết Bàn (tịch tĩnh).
Đây là
pháp hành do Phật dạy trong kinh Samyutta Pali. Trong kinh Tăng Chi Bộ
(Anguttara Pali) , Bạn bắt đầu với satipatthana, rồi satipatthanabhavana và rồi
chấm dứt hoàn tất.
Thí dụ:
Bạn quán xét Cảm Thọ là đối tượng. Có ba loại Thọ: thọ lạc (sukka vedana), thọ
khổ (dukkha vedana), và thọ không khổ không lạc (upekkha vedana). Chỉ có một cảm thọ sinh ra vào một lúc thôi.
Không bao giờ có cả Ba loại Thọ này xuất hiện cùng một lúc.
19. Quán
Xét Sanh Diệt ...
Trong khi
hành thiền, là một người cẩn mật ariyasakava, bạn sẽ nhận biết và có kiến thức
về cái nghe sutamayanyana. Bạn nghe, bạn quán xét cái nghe rồi Cảm Thọ nơi cái
nghe aniccaupassi viharati. Nhưng khi quán xét kỹ và sâu thì Bạn sẽ nhận ra
chẳng có cái cảm thọ âm thanh nào cả, ngoại trừ cái Sinh Diệt. Cái tiến trình
Sinh Diệt này Bạn phải cần quán chiếu bằng Tuệ Giác.
Theo
như kinh Tăng Chi Bộ (Anguttara Sutta), cảm thọ phải nên được quán chiếu như là
tiến trình Sinh Diệt. Ngoài Sinh Diệt thì thực ra chẳng có cái gì cả. Chẳng có
Cảm Thọ, chẳng có Tâm Thức, chẳng có Tưởng, chẳng có Danh Sắc. Chỉ có tiến
trình Sinh Diệt mà thôi. Nếu quán xét như vậy thì được gọi là thể nhập vô chủ
thể aniccasannyi. Cứ tiếp tục quán như thế thì Bạn sẽ tiến vào bước cao hơn,
khó hơn. Đó là aniccapatisamvedi. Nhận biết và quán xét đối tượng với Tuệ Giác
rằng cái đó chính thực là Vô Thường. Luôn ghi nhận Thấy và Biết nó là Vô
Thường.
Đức
Phật dạy chúng ta cần quán xét đối tượng bằng ba phương pháp. Một là quan sát
với trí tuệ rằng trạng tướng của Pháp chỉ là sinh và diệt. Hai là ghi nhận và
biết đó là Vô Thường. Bằng Tuệ bạn biết rõ đó là Vô Thường. Nó chỉ là Vô
Thường, không thể là cái gì khác hơn. Nhận và Biết rõ Vô Thường. Và cuối cùng
thì Phật dạy rằng khi đối tượng được ghi nhận và biết chỉ là Vô Thường thì sự
ghi nhận Thấy và Biết hiện tượng Pháp cũng chỉ là Vô Thường. Không sai, không
mơ hồ, rõ ràng.
Tuệ
Giác sẽ phát sinh trong từng giai đoạn. Bằng cách liên tục lập đi lập lại sự
quán xét của Vô Thường, Bạn sẽ có Tuệ Giác về Vô Thường. Tuệ này không do đọc
sách, không do nghe người ta nói, không do nghe Thầy hay Sư giảng, không do
tụng kinh Phật, hay do bất cứ nguồn nào từ ngoài vào mà nó do chính bản thân
của Bạn trực tiếp chứng nghiệm và thể nhập. Bạn biết rõ và có Tuệ về Vô Thường.
Cái Tuệ này do Bạn hành trì và nó là của riêng Bạn. Nó không giống cái Kiến
Thức về Vô Thường của người khác, Bạn ạ.
Cái Tuệ
này phát sinh từ trên năm kiến thức trên con đường phát triển Tuệ Minh
(pannyayaadhimuccamano) của chính sự miên mật hành trì của Bạn. Sau khi năm
loại Tuệ này phát triển thêm sâu, Bạn chỉ quan tâm đến Vô Thường mà thôi, không
có cái gì khác. Bạn có thể quán xét các đối tượng của ngũ uẩn nhưng Tuệ của Bạn
sẽ chỉ hướng về sự sanh diệt của pháp mà thôi.
Đức
Phật dạy: trước hết quán xét vô thường, sau ghi nhận vô thường, biết vô thường,
và cuối cùng thì Tuệ về Vô Thường phát sinh. Nó chỉ biết Vô Thường và không còn
quan tâm đến những cái đề mục khác.
Ngài
nhấn mạnh thêm rằng: "satatam
samitam". Satatam có nghĩa là nối tiếp, samitam là liên tục. Có nghĩa
là Bạn phải giữ sự quán chiếu vô thường liên tục nối tiếp , không được gián
đoạn, không có một giây một khoảng hở nào cả. Hễ có một khoảng hở nhỏ thì lập
tức các pháp khác sẽ chen vào và phá huỷ tiến trình phát triển Tuệ Giác của
Bạn.
Nếu Bạn
chỉ có thể làm được 5 phút thì hãy làm 5 phút. Nhưng trong 5 phút này phải sống
chết với nó. Phải chiến thắng nó. Không để cho đối tượng nào khác ngoài Vô
Thường xâm chiếm vào. Không cho Tuệ nhận biết của Bạn hay cái Tâm của Bạn đi
chỗ nào khác hơn là ngay ở Đây và Bây Giờ. Dù cho cha chết, chồng chết, con
chết, nợ đến, hay ai đó muốn phá bạn cũng không đứng dậy. Vì sao, vì trong một
khoảnh khắc nào đó, Niết Bàn sẽ hiện ra ngay trong lúc Bạn quyết tâm sống chết
với niệm Vô Thường.
20.Làm sao bước vào Bốn Quả Thánh[1]:
Tư Đà Hoàn, Tư Đà Hàm, A Na Hàm, A La Hán?
1. Tư Đà Hoàn (Sotapanna) là gì ?
- Là người mới bước và dòng Thánh
(trong sạch, thanh tịnh) trên con đường tiến đến Niết Bàn, vị này cần phải diệt
bỏ hay chuyển hoá: - Tà Kiến Ditthi, (sakkaya) hay đúng ra là Thân Kiến. Chấp
cái Thân là có Thật hay Không có thật.
2. Tư Đà Hàm (Sakadagami) là gì ?
- Là vị đã có thực chứng chuyển hoá
hay từ bỏ hai cái : - (i) Bất Thiện Ý (ill-will pathiga) và - (ii) dính
mắc vào Cảm Thọ (sense - desire kamaraga)
3. A Na Hàm (Anagami) là gì ?
- Là vị đã hoàn thành giai đoạn 3 tiến
đến Niết Bàn, đã hoàn toàn chuyển hoá hay trừ bỏ Kamaraga và Pathigha. Không
còn có chút ý bất thiện bay dính mắc cảm thọ, tham ái nữa.
4. A La Hán (Arahant) là gì ?
- Là vị đã thành tựu giai đoạn chót của
con đường đến Niết Bàn, đã huỷ diệt hay chuyển hoá hoàn toàn 5 cái triền cái
còn dư lại:
(i) Tham ái vào cõi dục lạc hay đời sống
dục lạc sau khi chết (ruparaga lust after in form - spheres) .
(ii) Tham ái vào cõi vô sắc (Arupa
raga formless sphere)
(iii) Dối trá, không thật (mana conceit)
(iv) Hiếu động (Uddhacca Restlessness)
(v) Vô Minh (Avijja ignorance)
Nếu Bạn muốn bước vào một trong dòng
này thì Bạn phải nhiệt tâm, nỗ lực, tinh tấn, tỉnh giác. Trong lúc hành trì đi
đứng nằm ngồi, ăn, uống, đi toilet cũng phải luôn luôn quán xét không ngừng nghỉ
một sát na. Vì chỉ cần Bạn ngưng một chút là pháp bất thiện sẽ tấn công, xâm nhập,
và nằm vùng trong tâm của Bạn (Bạn sẽ nhận lầm giặc làm con). Khi Bạn hành trì có thành tựu chút ít
(momentum) là chúng xâm lăng tấn công Bạn ngay thôi. Các pháp bất thiện nhất là
tham ái và thủ đắc hoành hành nhanh hơn vi khuẩn ung thư. Người bị nó chỉ chờ
chết mà thôi.
Đức Phật dạy "abbokinnam" mà
nhiều nhà luận giải nói là "annyehi asammissam". Annyehi có nghĩa là các pháp bất thiện khác,
và asammissam có nghĩa là trộn lẫn tạp chất với các pháp khác. Bạn phải giữ cái
Biết và Hiểu về Vô Thường được liên tục, không gián đoạn. Chớ để cho bất cứ cái
gì xen vào cái Tâm của Bạn trong tiến trình quan xét này. Phải phát nguyện dõng
mãnh hành trì như thế.
Trong thời Phật có anh chàng tên Pessa
cũng thế. Khi nghe Phật dạy về những cái căn bản về Thiền Quán, anh đứng dậy về
nhà vì anh có việc phải về nhà giải quyết. Đức Phật nói nếu anh chàng này tiếp
tục ở lại lắng nghe Phật dạy thì anh ấy đã có thể vào Niết Bàn. Pessa đã mất đi
cơ hội tiếp nhận kiến thức magga và phala, con đường và sự thành tựu.
Bạn thử nghĩ xem từ vô lượng kiếp đến
nay, Bạn đã xếp xương và thịt của Bạn trong những kiếp ấy cao hơn núi
Everest. Được sanh ra làm người là một
phước lớn, nhưng Bạn có nên đánh mất cơ hội này hay không ?
Bạn có thể tự dễ duôi tha thứ cho mình
rằng Bạn cũng chỉ là con người. Bạn còn nhiều việc phải lo, gia đình, vợ chồng,
con cái, tài sản, chùa chiền, đệ tử, lễ hội vân vân... Bạn ơi, những cái lý do
đó chính là những pháp bất thiện sẽ khiến Bạn mọc thêm nhiều cái chân nữa trong
kiếp lai sinh...
"Palibodho maggadhigamassa nivaranam" , những thứ phụ thuộc con
cái, gia đình, chùa chiền, đệ tử, lễ lộc, cộng đồng, việc nước, việc dân.... là
những cái chướng ngại trên con đường tiến bộ của Bạn. Tại sao thế?
Khi có cái Ý Thức về cái pháp sinh ra,
nó sẽ cản trở ngay lập tức sự thành tựu trí tuệ. Nhưng Bạn đừng nên sợ hãi những cái pháp này. Đức Phật dạy
"ehipassiko". Cái pháp này nó sinh ra để kêu gọi Bạn xin Bạn hãy NHẬN
BIẾT và HIỂU nó. Nếu chúng nó phát sinh, Bạn phải nhận biết và hiểu nó. Bạn
cũng phải nhận biết sự Sanh và Diệt của chúng nó. Đó chính là kỹ thuật phát triển
Tuệ Giác (Vipassana). Chúng nó đến và rồi nó đi, nhanh lắm. Bạn liên tục quán
xét nhận diện nó thì chúng nó sẽ không có cơ hội sinh ra nữa. Lúc đó chỉ còn lại
Tuệ càng lúc càng tăng mãi mãi.
21. Ehipassiko Vẫy gọi đến để nhận biết
và hiểu.
Những đối tượng từ bên trong tâm Bạn sẽ
xuất hiện ra và vẫy gọi mời Bạn nhìn nó và biết nó. Nó dụ ngọt Bạn. Chỉ có nó
thôi, không có cái gì cả. Nó mời Bạn hãy nhìn nó nhé. Nếu là hành giả thiện xảo,
Bạn sẽ không bị nó đánh lừa. Nếu Bạn cảm thấy buồn ngủ thì hãy Nhận biết và Hiểu
cái Buồn Ngủ. Tất cả những cái Thức xuất hiện chính là ehipassiko (Chúng mời gọi
Bạn như là hãy nhìn ta đây....).
Nên nhớ rằng, sanditthiko chính là nhận
biết. Thấy được cái Sinh Diệt thì là akaliko.
Ở vào thời điểm này Bạn rất cần có một ông Thầy kế bên cạnh. Đừng tưởng
rằng Bạn đã quá rành về Thiền và biết phải làm sao rồi...! Khi Bạn đối diện những
cái khó khăn thì chính Thầy của Bạn sẽ giúp Bạn và cùng với Bạn giải quyết những
cái khó khăn đó. Nếu không thì Tuệ của Bạn không thể phát triển được. Bạn chỉ sống
và hành thiền với cái Tưởng là Bạn đã thành công. Dĩ nhiên như thế thì sự thành
công của Bạn cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi.
Cảm Thọ là đối tượng lúc khởi đầu
trong tiến trình quán chiếu. Nhưng cuối cùng thì là cái Thức (consciousness).
Khi Bạn có thể nhạy bén thiện xảo trong sự quán xét cái Thức thì những sự Sinh
Diệt cũng kết thành nền tảng, tiến trình thành lập kiến thức nhận biết và hiểu
về Vô Thường. Cái Thức này liên tục Sinh ra và tăng trưởng như những đợt sóng
thuỷ triều. Hết đợt này đến đợt khác. Chúng mời gọi Bạn đến để nhận biết chúng
nó. Nếu Bạn bỏ quên một sát na thì có một khoảng trống về sự Nhận Biết phát
sinh. Tuệ của Bạn có một lỗ hổng to lớn.Vòng
Nhân Duyên sẽ tiếp tục xoay và Bạn sẽ rơi vào sinh tử không có lối ra. Khổ não
cứ thế kéo theo sau.
Đức Phật dạy :"sakatam, samitam, abbokinnam". Nếu
một chuỗi Tuệ sinh ra, chớ để một pháp nào chen vào. Sakatam có nghĩa là làm
cho chuỗi Tuệ luôn cứng chắc, không cho một pháp ngoại nào chen vào. Samitam là chớ để cho cái chuỗi
Tuệ này gãy hay đứt khúc. Abbokinnam là chớ có nhầm lẫn hay trộn lẫn với các
pháp nào khác.
Thế nếu như có pháp bất thiện nào khởi
lên thì sao ? Nên nhận rõ là các pháp bất thiện đều rất quyến rũ (mara). Nó là
Ma. Bạn khó có thể cưỡng lại nó. Chúng chính là cái bản chất lười, dễ duôi của
chính Bạn . Ưa thích ăn ngon, ưa thích cãi cọ, ưa thích ngủ, ưa thích nghe lời
khen ngợi, ưa thích nói láo, vân... vân.
Thế đấy. Nhưng Bạn nên nhớ một bí quyết mà Phật dạy trong kinh Tứ Niệm Xứ
là khi các pháp này được nhận biết và hiểu thì chúng không còn là kẻ thù của Bạn
mà trở thành bạn thân của Bạn. Vì nhờ chúng mà Bạn hiểu về con người thực của Bạn
hơn. Tuệ Giác phát sinh từ đó. Phật có dạy nhưng Bạn có thực lòng khiêm cung mở
lòng lắng nghe lời Ngài dạy không? . Khi các pháp bất thiện (interference
becomes friends) trở thành bạn thân thì sao nhỉ ? Chính chúng cũng chịu một quy
luật Sinh Diệt. Bạn quán sát kỹ chúng nó sẽ thấy chúng cũng theo quy luật Sinh
và Diệt. Như thế Bạn đang quán Sinh Diệt, tức là quán Vô Thường. Tiến Trình
phát triển Tuệ Quán về Vô Thường sẽ không bị ảnh hưởng mà trái lại còn được
tăng trưởng. Cái Tuệ trước là cái Biết về
Vô Thường. Cái Tuệ sau cũng là cái Biết về Vô Thường. Vậy thì còn chỗ nào cho
các pháp khác (thiện hay bất thiện) chen vào được. Nhờ thế chu trình phát sinh
và tăng trưởng của Tuệ khép kín.
Như vậy trong lúc hành thiền, các pháp
bất thiện xuất hiện vì Bạn ưa thích chúng nó từ bao nhiêu kiếp và bao nhiêu năm
nay rồi, thì đừng sợ hãi. Khi chúng xuất hiện hãy Nhận Biết chúng. Khi chúng biến
mất cũng phải nhận biết sự biến mất của chúng. Chỉ sợ là Bạn không Nhận Biết là
có cái pháp bất thiện xuất hiện trong tâm của Bạn.
Đức Phật dạy "asavanam khaya" vì không còn avasa
nên cũng không có phiền não. Niết bàn sẽ xuất hiện. Cái arahattaphala xuất hiện
với Định. Pannyavimuttam xuất hiện với Tuệ. Ditthevadhamme ngay trong cuộc đời
này. Ngài dạy rằng chẳng cần nói chi đến 7 năm. Nếu Bạn là người có trí tuệ và
quyết tâm Bạn có thể thành tựu ngay trong tầm tay với, khoảng 7 ngày. Vào thời
Phật, có nhiều vị chứng A La Hán trong 15 phút như ông Bahiya (Phẩm Ngàn, Kinh
Pháp Cú). Nếu Bạn không phải là loại người có Tuệ cao như thế thì Bạn cũng
thành tựu NGAY trong đời sống này. Đời này là đời chót. Chìa khoá của cánh cửa
giải thoát nằm trong tay Bạn. Hãy mở cửa giải thoát nhé Bạn,
Nào thử áp dụng trong thực tế hành trì
nhé. Bạn ngồi thiền chưa cảm thọ đau ngay lúc đầu. Từ từ cái Đau sẽ xuất hiện. Trong giai đoạn đầu thì Bạn quán cái gì nào nếu
không có cái đau ? Bạn sẽ quán cái Không Đau. Bây giờ thì Bạn quán cái Đau. Bạn
quán tất cả cái Cảm Thọ và sự Sinh Diệt của chúng nó. Khi Bạn quán chiếu nó kỹ
như thế thì Cảm Thọ và Tham Ái không có cơ hội theo sau. Nó bị Bạn chặt đuôi mất
rồi. Vedana paccaya tanha. Tham Ái,
dính mắc không còn theo kịp nữa. Kamasava và bhavasava bị huỷ diệt. Ngay vào
lúc đó, Thân Kiến (ditthi) cũng bị huỷ diệt (ditthisava). Cái chấp thủ vào sự
hiện hữu (avijjasava) cũng bị giải hoá. Chỉ còn lại Vô Thường và Sự Nhận Biết
và Hiểu Rõ về Vô Thường của Bạn. Chỉ còn lại duy nhất Vô Thường và Bạn chứng
nghiệm được cái bản chất Vô Thường vì Bạn chỉ nhận biết Vô Thường mà thôi. Tuệ
Giác phát triển từng tầng cao hơn và càng ngày càng cao hơn. Trong khi hành
trì, Bạn sẽ theo phản năng tự vệ tự nhiên tìm cách ra khỏi cái quán Sinh Diệt
đó. Và như thế cái khả năng Buô ng Xả (equanimity) của Bạn sẽ xuất hiện và tăng
trưởng. Khi Bạn không còn quán cái Sinh Diệt nữa thì ngay lúc đó Bạn thể nhập
được tịch tĩnh của Niết bàn. Nếu Bạn thực hành theo phương pháp này thì Bạn có
thể đạt được Tuệ ngay trong đời này.
Đừng nản lòng vì thấy nó khó khăn
nhé. Khi bạn đã cắt đứt vòng tròn Sinh
Diệt của Vô Thường thì lúc đó Tuệ Giác trưởng thành cao độ. Chính cái Tuệ này
giúp Bạn không còn quyến luyến ái nhiễm hay thủ đắc một pháp nào cả. Chính cái
Tuệ này sẽ cắt đứt vòng sinh tử luân hồi của Bạn từ trong vô lượng kiếp qúa khứ
cho đến nay.
Khi một pháp, đối tượng xuất hiện Bạn
phải quán xét nó ngay lập tức và thật cẩn trọng, không để nó xuất hiện mà Bạn
không biết. Đó là satipatthana. Và khi quán chiếu Bạn phải chú tâm đến sư Sinh
Diệt của đối tượng. Đó chính là satiphatthanabhavana. Khi Bạn quán xét nhận biết
đối tượng như là sự Sinh Diệt là bạn đang quán Vô Thường. Nếu có, thì Bạn hãy
xem chúng là đối tượng cần quán xét về Sinh Diệt. Hãy quán xét Vô Tư nhé. Chớ để
cái Tôi, Của Tôi (I, Me, Mine) xen vào. Tiếp tục liên tục như thế là Bạn đang
hành trì đúng pháp vipassana gamini patipada.
No comments:
Post a Comment