CÁCH HÀNH TRÌ THIỀN TUỆ . (Bài 20)
Quán
Vô Ngã.
Trong lúc hành giả liên tục quán các cảm thọ trên thân
(thọ khổ hay thọ lạc) thì các cảm thọ này liên tục sinh diệt. Hết sinh rồi diệt.
Cứ thế liên tục.
Bạn hãy quán kỹ xem bản chất của Khổ và Lạc là gì ?
Cuối cùng thì Tâm (Danh Nama Dhamma) (mind consciousness) cũng chẳng là cái gì
cả. Chúng chỉ là "tiến trình của cảm thọ Khổ và Lạc". Và Sắc (rupa
matters) cũng chẳng là gì cả. Chúng chỉ là tiến trình thay đổi giữa nóng và lạnh.
Tất cả sự chuyển dịch thay đổi theo quy trình riêng của chúng, không ai có thể
tham dự hay ảnh hưởng gì chúng được.
Ngay lúc đó Bạn đang quán được Pháp
(Dhamma satipatthana). Tính chất đặc thù của Danh (Tâm mind, nama) là cảm thọ và
phản ứng. Tính chất đặc thù của Sắc (rupa, physical phenomenon) chỉ là tiến trình
thay đổi. Những cái sự thay đổi này xảy ra theo quy trình riêng của chúng mà không
ai có thể ảnh hưởng được. Đó chính là pháp vận hành tự nhiên.
Thế là cái Tôi, cái Ta (I, Me) được tự do thoát khỏi
cái cảm nghĩ thường tình rất sai lạc:
Tôi lạnh... Tôi đói...... Tôi khát...... vân vân.
Như vậy Bạn đang trải nghiệm và hiểu ra cái bản chất
thực của pháp là Vô Ngã. Sự Biết này đến
rất bất ngờ và nhanh lắm trong một chớp nhoáng thôi. Bạn ngồi thiền miên mật chừng
4 tiếng mỗi lần không nghỉ, mỗi ngày 3 lần, trong 2 tuần là Bạn sẽ thấy nó đến với Bạn không
hẹn trước. Bạn đừng mong đợi nó. Cứ tự nhiên Thiền Quán miên mật. Nó sẽ đến và
đến bất ngờ.
Nào Bây giờ Bạn đã hiểu rõ cái Quả. Thế còn Nhân thì
sao ?
(còn tiếp)
No comments:
Post a Comment