Thế thì cái gì còn sót lại sau khi Bạn liên tục quán
xét về Danh và Sắc ?
Chỉ còn cái Thức của tiến trình cảm
thọ (không phải là cảm thọ thực tế). Thọ Lạc và Thọ Khổ tiếp tục phát sinh là
kết quả của sự tương tác của tứ đại. Nhưng ở trong giai đoạn này Bạn chỉ quán
xét sự sinh ra và hoại diệt của cảm thọ.
Trong lúc liên tục phát triển khả năng
quán chiếu như thế Bạn sẽ xoá đi sự sinh và diệt của Tâm Hành. Chỉ còn một phần
nhỏ của Tâm sót lại. Đó là một phần nhỏ trong sáng của cái Thức.
Chỉ khi nào Bạn có thể chỉ chuyên chú
tâm quán xét các đặc tính và sự hoạt động của Tâm mà không dính mắc đến Khổ và
Lạc, thì cái vòng xoay Nhân Duyên sẽ bị phá vỡ. Cái Thấy, Cái Nghe chỉ là tiến
trình cảm thọ. Các nhạy cảm bức xúc sinh
ra từ cái Nghe, cái Thấy… sẽ trở thành tiến trình cảm thọ. Trong mỗi lúc Bạn
thu nhận tiến trình đặc thù của Tâm. Như thế chính là lúc Bạn có thể chấm dứt
sự sanh diệt của Hành.
Trên tất cả những cái làm Bạn có sự
nhận biết thì Bạn hãy quán chiếu tiến trình đặc thù của Tâm (tiến trình cảm
thọ). Tất cả tiến trình này đều phải chịu sự chi phối của quy luật thiên nhiên
của Sanh và Diệt.
Bây giờ Bạn có thể đạt đến cái Tâm
đơn điệu chỉ biết được một sự Sanh và sự
Diệt. Các sự nghe , thấy, ngửi đều nên
quán chiếu như là tiến trình sanh và diệt tức là Vô Thường. Đây là chìa khoá
bước vào cánh cửa Tư Đà Hoàn.
Tư Đà Hoàn bây giờ đã nhận biết rõ
trạng thái và tiến trình của Cảm Thọ. Khi vị đó nghe hoặc thấy vị này liền quán
chiếu cái tiến trình Tâm. Vị ấy thu nhận và lưu trữ được tiến trình thành lập
và tiêu diệt của cảm thọ. Quán xét cảm thọ bây giờ trở thành quán xét tiến
trình sanh và diệt: Nhận biết Vô Thường và theo đó cái Tri Thức về Vô Thường cũng
tăng trưởng.
No comments:
Post a Comment