Thursday, December 28, 2017

LÀM SAO DIỆT TRỪ THAM ÁI (Bài 9)

Đức Phật dạy: Hành trì Tứ Niệm Xứ là phương cách duy nhất ngắn nhất dẫn đến Niết Bàn và thoát ra khỏi sanh tử luân hồi. Đó là cách duy nhất ngắn nhất nhận ra bản chất và tương tác và sự Sinh và Diệt của Danh và Sắc.

Bạn nên quán xét các cảm thọ như là tiến trình tương tác của cảm giác. Đau, tê, cứng, buồn.... Các tiến trình này có một điểm sinh và một điểm diệt. Nó tự sinh và tự diệt theo tiến trình của nó mà không ai có thể can dự. Bạn quán xét kỹ sẽ thấy chẳng có cái Tôi hay cái Của Tôi ở trong cái tiến trình đó. Tuệ về Sinh Diệt nương theo đó mà phát triển.

Khi Bạn có Tuệ này thì Bạn sẽ phá bỏ được tà kiến (thân kiến) mà đã ngủ ngầm ảnh hưởng cái Thức (bộ nhớ cognitive perception) của Bạn bấy lâu nay một cách vi tế.

Bạn sẽ được thoát ra khỏi cái tà kiến là Tôi đau, Tôi nhức..... Liên tục quán xét như thế Bạn sẽ nhận biết được cái Vô Ngã vì không có cái gì dính đến hay can dự đến tiến trình thành lập cái Tôi (Ngã) Self Anatta. Do đó Tuệ Giác về vô ngã sẽ phát sinh.

Cuối cùng Bạn sẽ nhận ra bản chất thực và sự tương tác của tứ đại Đất, Nước, Gió, Lửa. Ban sẽ nhận ra những cái kiến thức về Tâm của Bạn cũng là không đúng, vì chúng chỉ là những sản phẩm do sự hoạt động của bộ não,  hoàn toàn là nguyên tắc vật lý. Không có gì là mơ hồ cả.

Quán xét về Cảm Thọ do tứ đại tương tác gọi là Vedana Satipatthana - Tỉnh Giác Niệm Thọ.

Đức Phật dạy : Bắt rắn độc phải bắt bằng đầu, chớ bắt đuôi nó mà bị nó cắn chết. Cũng như thế, muốn tiêu diệt cảm thọ phải tiêu diệt cái nguyên nhân của nó. Chớ đi tìm cái hiện tượng hay hậu quả của nó, vô ích.

Vậy thì nguyên nhân của Cảm Thọ là gì ?

Thông thường từ bao lâu nay mọi ngừoi đều công nhận là  Thân và Tâm là hai thực thể riêng biệt. Do đó dẫn đến sự nhầm lẫn chấp thủ có cái Ta, Tôi, Ngã. Thực ra chẳng có cái Tâm nào cả. Chỉ có cái bộ não (hoàn toàn vật lý) và các hoạt động của não bộ. Có nghĩa là chỉ có cái Thân và các họat động của Thân. Thế thôi.

Con ngừoi từ lúc sinh ra đã được huân tập ghi nhận vào bộ não những thông tin dữ liệu về phong tục tập quá, gia đinh, xã hội, giáo dục, môi trường, bạn bè, vân vân... cho nên sẽ nhìn, quan sát, nhận biết đối tượng hay hiện tượng theo những cái đó. Cái Bạn nhìn thực sự chẳng phải đơn thuần là cái nó thực sự là.  Những cái Bạn thu nhận được là kết hợp của những thông tin dữ liệu thu thập qua 5 căn sau bao nhiêu ngày và do đó sinh ra những cảm xúc nội tại. Tâm ảnh hưởng Thân. Thân ảnh hưởng những yếu tố nội thân và ngược lại. Cả hai tương tác với nhau để có thể sanh ra một sản phẩm thứ ba. Tất cả những cái dữ liệu thông tin này được lưu trữ trong cái bộ não bé tí của Bạn. Chúng ta đặt cho nó cái tên mỹ miều: Thức. Thực ra nó nên được gọi là cái khả năng nhận biết và tái nhận biết.

Thế thì có 5 cái uẩn như Phật học thường liệt kê hay không ? Có thể là không. Chẳng có cái uẩn nào ngọai trừ các hiện tượng và tiến trình sinh và diệt.Các vật chất tác hợp vào một nguyên tố và nguyên tố đó được sinh ra. Năng lựợng được chuyển hoá thành vật chất và ngược lại trong một công thức khoa học nổi tiếng của khoa học gia Einstein : E=mc2. Chẳng có cái gì cả gọi là Uẩn thực sự cả ngoại trừ sự tương tác của nhân và quả. Thế thì tại sao Bạn lại dính mắc tới 5 uẩn sinh diệt và bị chúng sai khiến trong suốt cuộc đời của Bạn như thế ? Thực ra Bạn đã bị huân tập hành xử tư duy qua bộ não thông qua 5 căn từ vô thủy; lâu lẳm rồi.Vì vô minh (thiếu trí tuệ) Bạn nhận lầm chúng là sự thực (chân đế).

Nếu Bạn nhận biết rõ năm uẩn chỉ là tiến trình của sự sinh và diệt, đến và đi, thì chẳng có cái uẩn nào thực sự có mặt cả. Chỉ còn lại sự sinh và diệt mà thôi. Tiến trình sinh diệt này xảy ra trong từng sát na của sự sống, của từng hơi thở. Cái Thân (tứ đại) và Tâm (ngũ uẩn) cũng chỉ là tiến trình sinh diệt, và khi bị Bạn nhận diện rõ rệt thì ảnh hửong của chúng theo đó bị triệt tiêu. Chúng không còn ảnh hửong trên não bộ của bạn nữa. Các hình bóng, giả định, khái niệm và ý thức chấp thủ trên những quy định như con nguời, đàn ông, đàn bà, chó, mèo... vân vân đều bị triệt tiêu.

Đó là tình trạng tuệ giác của Anagami (A Na Hàm).Thân kiến (Tà Kiến) bị triệt tiêu và Chánh Kiến đuợc xây dựng và tăng trưởng. Sự chấp thủ vào 5 uẩn cũng tan rã. Không có Thủ thì Tham Ái cũng không có xảy ra trong tưong lai. Sự hiện hữu và khao khát về sự hiện hữu chấm dứt khi hành giả thức tỉnh sau giấc mơ hiện hữu (dream of existence) từ vô luợng kiếp.

Chỉ còn cái Thức (biết nhớ) của cảm thọ còn lại mà thôi.

No comments:

Post a Comment