Đến giai đoạn
này thì chắc hẳn Bạn đã thực hành được một số bước căn bản. Bất cứ cái gì khi
Bạn xúc chạm qua 5 căn thì Bạn chỉ còn nhận biết và quán xét kỹ như là những
cái thân xác mục rã từ từ và thối tha. Bạn sẽ theo đó tăng trưởng tri thức về
sự hoại diệt của các pháp. Các pháp đều bị huỷ hoại và bản chất thối tha.
Do đó Bạn sẽ
không còn ưa thích hay dính mắc đến các vật hay đối tựợng mà Bạn trực đối, dù
rằng đối tựơng đó có đẹp mỹ miều đến đâu chăng nữa thì cũng chỉ là một cái thây
ma đang chết mòn và rữa thối, hay là một cái thùng phân di động. Cái tri thức
này sẽ được chuyển hoá thành năng lượng Tuệ Giác trong não bộ của Bạn. Cuối
cùng thì cái thây ma thối rữa đó đã trở thành đề mục của sự thiền quán.
Liệu như vậy
nó sẽ tạo ra cảm thọ gì không ? Dĩ nhiên là Có. Nó sẽ tạo ra sự cảm thọ tiêu
cực.
Nếu Bạn tiếp
tục và liên tục quán xét nó như là tiến trình của chuyển hoá năng lượng; thay
đổi từ sự dính mắc vào một đối tượng (thí dụ là ngừoi đẹp mỹ miều) thành năng
lượng trí tuệ nhận biết cái thây ma từ từ mục rã thì Sự tăng trưởng nhận thức
đưa đến sự phát triển năng lượng tích cực của trí tuệ về Sự Khổ, bản chất và
tiến trình Sinh Diệt của Khổ.
Sự chuyển
hoá thăng hoa trí tuệ này sẽ trợ giúp và hướng Bạn đến sự quán triệt một cách
tự nhiên về tiến tình thành lập của năng lượng cảm thọ (thích, ghét, trung hoà,
hỗn tính) trên não bộ của Bạn. Sự hiểu lầm về cảm thọ lại chính là tảng đá lớn
từ lâu nay đã ngăn trở bước đường hành trình của Bạn vào Niết Bàn.
Bây giờ chúng ta
thử tư duy ngược dòng một chút nhé.
Tại sao Bạn là
cái Bạn đang là ? Cái nguyên nhân gì thúc đẩy Bạn trở thành cái như thế này ?.
Để dễ hiểu chúng
tôi xin vắn tắt như sau. Bạn ở đây và là cái đang là vì Bạn có ưa thich – tham
ái – muốn ở đây và trở thành cái hay cách làm mà Bạn đang ưa thích.
Bạn ở trong cõi
ta bà vì Bạn ưa thich nó trong những kiếp thời gian quá khứ. Đơn giản thế thôi.
Nếu Bạn nhàm chán chỗ nào đó thì Bạn có còn muốn quay trở lại chỗ đó để thăm
viếng hay không ? khoan nói chuyện quay về nơi đó để sinh sống. Câu trả lời rõ ràng
và chắc chắn là Không.
Trong nhiều
tiến kiếp Bạn đã tích luỹ một cái khát ái (dù xấu hoặc tốt) về sự hiện hữu;
chính cái khát ái đó là một loại năng lượng kích tác để Bạn quay trở lại nơi
này. Bạn đã huân tập sự khát ái đó qua những sự cảm thọ nơi nghe, nhìn, ngửi, nếm,
xúc chạm, yêu ghét, ăn, ngủ, làm tình… Bạn thưởng thức những hoạt động này với
nhiệt thành một cách vô tình hay hữu ý. Nhưng kết quả của nó là tăng trưởng
năng lượng Tham Ái (desires) và Bạn sẽ tái sanh theo cái năng lượng đó. Nguyên
lý hấp dẫn tương tác (universal law of interactive attraction) ứng dụng ở đây
và đó là nguyên lý hoạt tác không ngừng vô chủ của vũ trụ. Những cái hoạt động
tương tác này đều được ghi nhận nơi bộ não của Bạn. Các hoạt động quá khứ là
nhân thì sự hiện hữu là quả. Năng lượng Tham Ái trong thời quá khứ sẽ sản xuất
thêm Tham Ái trong hiện tại, và cứ như thế mãi tăng trưởng. Đó là lý do tại sao
đức Phật báo trước: Củi hết thì Lửa tắt.
Vậy thì Nguyên Nhân của Khát Ái
là gì nhỉ ?
Phân tích theo
mục đích của sự hành pháp thì Khát Ái có thể được tạm xếp vào 3 loại chính tuỳ
theo tính chất của nó: Tốt, Xấu, Trung Tính. Tham Ái cũng có thể xếp theo trạng
tính: Dục Ái (hình thái), Sắc Giới (Không có hình tướng) và Vô Hình Ái (Siêu
hình hay Tưởng). Những loại năng lượng này kích tác cho các chủng tử tái sinh
trong 3 cõi như được kinh điển mô tả; hay là 31 cõi nhân thiên (hệ Nam Truyền
Pali).
Nếu Bạn liên
tục quán xét trạng thái Sinh và Diệt của Danh và Sắc thì chúng thực ra chẳng có
chủ thể, tự tánh và dĩ nhiên hệ quả là đau khổ khi chúng ta dinh mắc. Nó chẳng
là gì cả. Chúng chỉ là những tiến trình sanh diệt của sự nhận biết của Thức.
Sắc do 4 yếu tố và 5 uẩn; toàn là những biến dạng tương tác của năng lượng.
Danh (Tâm) chỉ là sản phẩm của Não bộ; nghĩa là chúng cũng là một phần của cơ
thể vật lý của Bạn (Sắc). Cho nên nói phân ra Danh Sắc để dễ hiểu trong lúc
thực hành mà thôi. Tất cả chỉ là năng lượng; Toàn thân chỉ gồm 108 nguyên tử.
Quán xét
trên vô ngã, khổ, vô thường dễ dẫn đến ngộ nhận vì tất cả những thứ này chỉ là
tróng rỗng vì chúng chỉ thành hình qua cái Tưởng giả tạo không thực. Tuy nhiên,
cái thuyết này đã có mặt từ bao thế kỷ trong các văn bản được xem là ghi lại
lời dạy của đức Phật..
Thế thì Khát
Ái thực sự là gì ? Tánh chất của nó là gì ?
Nó là sự
tích luỹ kiến thức về Thức (năng lượng nhận biết cognitive perception) thông qua
5 căn khi chúng xúc chạm với các hiện tượng, hình thái, màu sắc, âm thanh bên
ngoài thân. Bộ não của chúng ta có khả
năng tuyệt vời lưu trữ, phân loại các thông tin các đối tượng hay sự kiện. Nó
cũng có khả năng tự đặt tên và phiên dịch đối tượng theo cảm thọ. Những cái
thông tin nhạy cảm tạo ra sự rung động được hoán chuyển thành năng lượng tham
ái và tiếp tục đẩy những cái năng lượng này xa thêm hơn nữa hoặc thiết lập ra
những cái tham ái khác.
Các nhà học
giả Phật học và những hành giả thường gọi đó là Tiến Trình Tái Sinh hoặc Sự
Tiếp Tục Hiện Hữu. (Có cái hiện hữu từ những cái trống rỗng !!!)
No comments:
Post a Comment