Sunday, May 19, 2019

POTHILA RỖNG TUẾCH...

Và cứ như thế, cho đến người nhỏ nhất trong chúng: một chú tiểu 7 tuổi đang ngồi khâu áo. Kiêu khí của Pothila cũng tụt dần cho đến mức thấp nhất. Trưởng lão Pothila đến bên chú tiểu, chắp tay cung kính:
- Thưa tôn giả, xin ngài hãy chỉ dạy cho con.
- Ồ, pháp sư, ngài nói gì thế? Ngài lớn hơn tôi về tuổi tác cũng như học thức, tôi còn phải học thêm ở ngài nữa mà.
- Bạch tôn giả, xin ngài đừng từ chối. Hãy chỉ dạy cho con.
- Thưa tôn giả, nếu ngài có đủ kiên nhẫn làm theo lời tôi, tôi sẽ hướng dẫn ngài.
- Con sẽ kiên nhẫn tất cả. Nếu ngài dạy con nhảy vào lửa, con cũng nhảy theo.
Nhìn bộ y phục đắt giá của Pothila, chú tiểu chỉ một cái ao gần đó:
- Xin ngài hãy để nguyên y phục và nhảy xuống ao.
Thấy y phục của vị trưởng lão này đã ướt đẫm, chú tiểu bảo:
- Hãy leo lên.
Trưởng lão Pothila liền leo lên đứng cung kính trước mặt chú tiểu. Chú giảng dạy:
- Này tôn giả, như một cái hang có sáu cửa ngõ. Một con dế chun vào hang. Ai muốn bắt nó phải bịt năm cửa, chỉ chừa một cửa là tóm được nó ngay. Tôn giả hãy quán sát sáu căn của mình. Đóng năm căn lại và tập trung trọng tâm vào ý căn.
Nghe qua lời nói của chú tiểu, trưởng lão Pothila hốt nhiên tỉnh ngộ, nói:
- Bấy nhiêu cũng đủ rồi.
Trưởng lão liền nhập định. Đức Thế Tông ở cách đó 100 dặm biết rằng tôn giả này sẽ đắc quả, ngài liền hóa thân đến trước mặt Pothila, đọc kệ. Bài kệ này trở thành câu Pháp cú 282 và được lưu truyền cho đến ngày nay:
"Do thiền định trí tuệ phát sinh.
Không hành thiền trí tuệ phai mờ.
Biết rõ những điều lợi hại này.
Hãy thực hành để phát triển trí tuệ".

No comments:

Post a Comment